Một bữa trưa theo thực đơn “menu du jour” như thế này là hình ảnh sống động của ẩm thực Paris hàng ngày, nơi những món ăn kinh điển được phục vụ trong không gian brasserie quen thuộc mà đầy duyên dáng. Mọi thứ bắt đầu bằng một đĩa foie gras mịn như nhung, ăn kèm những lát baguette giòn nhẹ. Khi dao lướt qua lớp gan ngỗng, bề mặt mềm mại tách ra thành những miếng béo ngậy, tỏa ra hương thơm nhẹ nhàng. Vị béo tinh tế hòa cùng độ giòn của bánh mì nướng khiến mỗi miếng trở thành một khoảnh khắc lắng đọng. Từ thế kỷ XVIII, foie gras đã là món ăn yêu thích của giới quý tộc Pháp và dần trở thành một phần không thể thiếu trong văn hóa ẩm thực, gắn liền với những bữa tiệc trang trọng cũng như những bữa trưa giản dị nơi quán nhỏ góc phố.
Tiếp theo là confit de canard – đùi vịt được ướp muối rồi nấu chậm trong mỡ cho đến khi thịt mềm rục, phần da bên ngoài vàng nâu, giòn nhẹ. Món ăn đi cùng khoai tây thái mỏng chiên áp chảo vàng ruộm, dậy mùi thơm ngọt và béo ngậy. Đây là món ăn truyền thống của vùng Tây Nam nước Pháp, nơi người dân từ xa xưa đã tìm ra cách bảo quản thịt vịt qua mùa lạnh bằng cách nấu chậm và ngâm trong mỡ. Khi đến Paris, món ăn này nhanh chóng chiếm được cảm tình của thực khách thành thị, trở thành một phần quen thuộc trong các quán ăn bình dân cũng như nhà hàng sang trọng. Cảm giác khi dao chạm vào lớp da giòn, thịt bên trong tách ra mềm mượt, vị đậm đà hòa cùng khoai thơm, khiến bữa ăn trở nên ấm áp như một bản kể chuyện bằng vị giác.
Phần kết là một đĩa fromage nhỏ, thường gồm ba loại phô mai được sắp xếp tinh tế: một miếng Camembert hoặc Brie mềm mại, một khoanh chèvre mộc mạc từ sữa dê, và một lát phô mai cứng nhẹ để làm sạch vị giác. Ở Pháp, phô mai không phải là món tráng miệng ngọt mà là nốt lặng hoàn hảo để kết thúc bữa ăn, một nghi thức tao nhã kéo dài từ thời Trung cổ. Người Paris thường nhâm nhi từng miếng phô mai với bánh mì baguette còn ấm, để cảm nhận trọn vẹn sự tương phản giữa kết cấu, hương sữa và độ chín tự nhiên của từng loại.
Tất cả được thưởng thức trong một không gian bình dị với bàn gỗ, khăn trải trắng, ly nước Vittel đặt ngay ngắn bên cạnh giỏ bánh mì. Ở bàn bên, một người đàn ông thong thả đọc báo, không khí quán rộn ràng vừa đủ, không vội vã mà cũng chẳng quá ồn ào. Bữa trưa kiểu này không phải là một sự trình diễn mà là một phần của nhịp sống Paris: thanh lịch, gần gũi, gợi nhớ về những giá trị lâu đời mà người dân nơi đây vẫn gìn giữ qua từng miếng bánh, lát thịt, giọt nước sốt.


